Cách đây 150 năm, người ta chưa biết đến bật lửa. Thứ phổ biến nhất là bao diêm. Bao diêm hồi đó rất đắt, nó trị giá đến 20$ lúc bấy giờ (tương đương 1000$ bay giờ) trog khi 10 que diêm chỉ có giá 1 xent. Người ta rất quý trọng bao diêm, dùng hết diêm, người ta lại mua diêm khác cho vào bao. Và cứ như vậy, bao diêm tự hào vì mình đã đốt cháy biết bao nhiêu que diêm. Rồi một ngày, người ta thấy bao diêm đã cũ, không sử dụng được nữa bèn vứt nó vào sọt rác. Lúc này, cô đơn, lạnh lẽo bao diêm mới thấy mình cô độc! Nó khóc, nó tươngnr mình vĩ đại, cao cả nhưng thực ra nó thật đáng thương và tham lam, tham lam đốt cháy tất cả các que diêm mà cuộc đời nó, chưa thực sự được cháy lên nổi một lần!.
Sống trên đời mới chỉ là một nửa.
Biết bao giờ mới tìm được nửa thứ hai.
Trời sinh ra 1 +1 = 2.
Cớ sao có 2 : 2 =1.
Một người buông tay 1 người ngã,
1người cất bước một người mong.
1 người ra đi 1 người khóc.
1 người quay lưng 1 người buồn.
1 người đang quên 1 người nhớ.
1 người hạnh phúc 1 người đau.
1 người ngồi đau lòng nhung nhớ.
1 người ngồi đó tựa vai ai.
Hi vọng tắt đi khi bạn ngừng tin tưởng. Tình yêu mất đi khi bạn ngừng quan tâm. Tình bạn mất đi khi bạn ngừng chia sẻ. Vì vậy hãy chia sẻ điều này với những ai bạn coi là bạn nhé!
Trên trời triệu triệu vì sao
Xếp thành 4 chữ vì sao yêu người
Thế gian triệu triệu con người
Vì sao chỉ có một người em yêu
Vẫn kiêu hãnh ngẩng đầu lên kiêu ngạo
Vẫn cúi đầu tự nhủ phải cố lên...
Trên trời cao tui là vì sao lẻ
Dưới mặt đất tui là kẻ cô đơn...
Nỗi bùn ơi nếu mày là vật chất
Thì tao là kẻ giầu nhất thế gian này
Nếu Biết Yêu Là Khổ Lụy
Mấy Ai Thống Trị Được Tình Iu
Xin Đừng Nghĩ Yêu Là Đơn Giản
Xin Đừng Lầm Lẫn Tình Bạn Với Tình iu
ta biết rằng cố QUÊN là sẽ NHỚ
nên dặn lòng cố NHỚ để mà QUÊN
Người ra đi làm lòng tôi đau nhói
Cõi đời này vắng bóng người tôi yêu
Biết ngày xưa em đừng thề đừng hứa
Để giờ đây tôi lặng lẽ nhói đau
Trái tim tôi vết thương sâu vô tận
Vì kẻ khờ đã trót lỡ yêu ai